“Em rất thích trồng nhiều cây xanh
Cho con chim nhảy nhót trên cành
Sân chơi sẽ có nhiều bóng mát
Cho trường em muôn hoa đẹp xinh”
Lời bài hát “Em yêu màu xanh” bất chợt đưa em về những tháng ngày tuổi thơ khi mỗi chiều đi học về, bạn hàng xóm hay mở tivi và ca hát. Hòa vào tiếng hát trong trẻo ấy, tự dưng cả người em cũng lắc lư theo. Thời gian lặng lẽ qua mau, giờ em đã trở thành cô học sinh lớp 5 với những suy tư, những muộn phiền vẫn vơ của tuổi mới lớn. Ngồi trong lớp, nhìn ra khung cửa sổ, những cơn gió nhè nhẹ vô tình lướt qua làm vài chiếc lá bang rơi rụng. Và sau một tiết học, khoảng đất trống trước cửa lớp được bao phủ lên một màu xanh của vô vàn chiếc lá. Thật là vi diệu. Các bậc thi sĩ thời xưa hay “tức cảnh sinh tình”, còn em đơn thuần “tức cảnh sinh ca” (nghĩa là ngắm cảnh rồi nghĩ đến bài hát em đã từng nghe, cụ thể là “em yêu màu xanh”). Em rất muốn làm một việc có ích cho trường. Em rất muốn rủ các bạn cùng nhặt lá ở sân trường để làm cho trường thêm xanh đẹp. Nhưng em lại vu vơ nghĩ “chắc các bạn bận đi chơi rồi”. Nhưng rồi, suy nghĩ, ước mong nhỏ nhoi của em có lẽ cũng giống với suy nghĩ của cô giáo em. Vào một buổi chiều, cô tổ chức một buổi lao động nhằm hoàn thành tiết học Hoạt động trải nghiệm. Các bạn đua nhau làm sớm về sớm. Đứng ở một góc nhìn ra phía cửa, các bạn nam đã nhiệt tình làm việc: bạn quét, bạn nhặt lá. Quả là những tấm gương mà em và các bạn phải noi theo.
Có lẽ, chiều hôm ấy là một buổi chiều đẹp nhất của tháng 3. Bởi vì chúng em đã làm một việc rất có ý nghĩa, tuy nhỏ nhoi những cũng đã góp phần vào việc tạo một môi trường xanh-sạch-đẹp, tạo một góc sân trường lí tưởng để chúng em có thêm động lực làm nhiều việc có ích hơn trong cuộc đời của người học sinh.